Vì Sao Đời Như C*t & Cách Xoay Chuyển (Ngừng đóng vai Nạn nhân)
- Trisha Nguyen
- 29 thg 1, 2024
- 8 phút đọc
Đã cập nhật: 30 thg 1, 2024
Tôi muốn kể Bạn nghe một Câu chuyện lý thú.
Có hai Anh Em sinh đôi nọ, họ có một ông Bố lúc nào cũng nhậu nhẹt và đánh đập họ khi ông say xỉn.
Cả hai cùng lớn lên, sống chung một nhà, tiếp nhận nền Giáo dục như nhau, nhưng khi trưởng thành, người Anh trở thành một tên bợm nhậu, còn người Em đã là một Triệu phú.
Bất ngờ trước sự khác biệt quá lớn của hai Anh Em sinh đôi, nhiều Phóng viên đã tìm đến và phỏng vấn hai người.
Phóng viên hỏi: “Điều gì đã quyết định đến Số phận của Anh hiện giờ?”
Người Anh bợm rượu: “Tất cả là tại Bố tôi.”
Người Em Triệu phú: “Vì Tôi không muốn giống Bố.”
Vậy điều gì đã tạo nên sự khác biệt, giúp Người Em dù ở trong cùng một Môi trường như Người Anh, lại có thể vượt qua nghịch cảnh và thành công?
Một số nói rằng, đó là do Tư chất của Người Em tốt hơn Người Anh.
Một số nghĩ, do Người Em may mắn hơn.
Số khác lại cho rằng, tất cả là do Số phận đã định sẵn như thế.
Nhưng ít ai biết rằng, sự khác biệt thật ra chỉ đến từ một Ý nghĩ.
Người Anh chỉ đang đóng vai Nạn nhân, và đổ mọi uất ức, sự tủi thân của mình lên người Bố bằng cách trở nên tồi tệ như ông.
Ngược lại, người Em đã thấm thía được nỗi đau mà người Bố mang đến, và quyết tâm sẽ trở thành một người khác với ông hoàn toàn để tránh mang nỗi đau đó đến con cái của mình.
Tất cả chỉ khác nhau ở cách Suy nghĩ mình có phải là Nạn nhân hay không.
Và Tâm lý Nạn nhân phổ biến đến mức nó đang ngấm ngầm diễn ra ở cuộc sống hàng ngày của CHÍNH BẠN mà Bạn không hề hay biết.
Thử xem xét và nhận định lại Bản thân liệu có:
Phàn nàn vì trời hôm nay không trong xanh như mong muốn của Bạn?
Tức giận và chống đối vì bị Sếp la?
Khó chịu với một Đồng nghiệp nhưng không nói ra?
Tủi thân vì Bạn bè / Người thân không nhớ ngày sinh của mình?
Than trời vì giá xăng, giá điện cái gì cũng tăng?
Cái gì cũng Đổ lỗi cho Covid, Lạm phát, Xã hội?
Nhưng có một điều không bao giờ thấy người đóng vai Nạn nhân nhắc đến. Bản thân họ.
Bản thân họ tiếp nhận và phản hồi với các Nghịch cảnh / điều trái ý như thế nào?
Bản thân họ có thật sự hoàn toàn vô tội và thánh thiện như lời họ kể không?
Lúc nào, Họ cũng là Nhân vật chính bị hãm hại bởi nhiều Thế lực mà ít khi nào họ kể rằng, Bản thân cũng phạm phải nhiều Sai lầm và thậm chí nhiều lúc còn là Tác nhân chính gây nên Hậu quả.
Không ai muốn đóng vai Phản diện trong Câu chuyện của Chính mình.
Ai cũng muốn được người khác thương cảm và đồng tình.

Những Tác hại ghê gớm của việc đóng vai Nạn nhân:
1) Lừa dối chính mình
Vì chỉ có bẻ cong Góc nhìn, bẻ cong Sự thật, Người ta mới chấp nhận nổi việc mình đang thực hiện điều xấu.
Hãy quan sát các tên Tội phạm. Họ biện minh cho Hành động tàn ác của mình bằng cách, hoặc là nói Bản thân đang nhân danh Công lý, hoặc là vì phải cung phụng cho Gia đình nên mới cướp bóc, gi ế t người.
Hoặc dễ thấy hơn, Người ta nguỵ biện việc mình làm sai, đối xử thiếu Nhân tính là vì Xã hội hà khắc, không còn đường lui, Cuộc đời đưa đẩy.
Lúc nào họ cũng có những lý do thật thuyết phục và hợp lý.
Chỉ có việc tự tạo ra lời Nguỵ biện như vậy, họ mới đánh lừa được lương tâm của Bản thân để tiếp tục làm sai và làm ác.
Thật ra họ chỉ đang làm tất cả vì Bản thân họ:
Vì Cái tôi ích kỷ của mình.
Vì muốn trả thù Xã hội hoặc muốn giành lấy Nguồn lợi về phía mình.
Vì để hưởng thụ, cung phụng cho Bản thân.
Vì ngại khó, ngại khổ.
Vì muốn thành công nhanh.
Một người lừa dối Bản thân mình đủ lâu, sẽ không phân biệt được đúng sai phải trái, mất kết nối với Lương tri, mất Nhân tính và Lòng trắc ẩn.
Lâu dần, họ nghĩ việc xấu mình làm là điều bình thường, không còn thấy xấu hổ, tội lỗi, hay mảy may nghĩ về Hậu quả mà nó mang lại.
Rồi sớm hay muộn, họ cũng sẽ sa đà vào việc buông thả, lạc lối và đánh mất Bản thân.
Hoặc sẽ tổn hại Thân thể, Tâm trí mù mờ; hoặc mang theo nỗi Cắn rứt suốt đời, Tâm hồn không có phút giây bình an.
Đó là Hậu quả cho những người mang tâm lý Nạn nhân trong thời gian dài, trở nên mù điếc với Hành vi sai trái của mình.
Hãy tin Tôi, Luật Nhân quả không chừa một ai.
Vậy còn Chúng ta? Có hay không đang đóng vai Nạn nhân mà mình không hề biết?

2) Sống Cuộc đời của một Nạn nhân, khốn khổ và trầm luân
Hãy quan sát và hỏi tất cả những người xung quanh Bạn: “Ước vọng / Mục tiêu mà Bạn hướng đến trong Cuộc đời này là gì?”
Dù là người nghèo hay giàu, ở châu Á hay châu Âu, già hay trẻ đều có câu trả lời khá tương đồng:
Hạnh phúc, tự do, đầy đủ về Vật chất, Gia đình đầm ấm, Bạn bè hoà thuận, Có Người yêu thương.
Nhưng vì sao Kết quả lại khác biệt?
Vì Suy nghĩ khác nhau dẫn đến Hành động khác nhau và Kết quả dĩ nhiên không thể giống nhau.
Mà Suy nghĩ ở đây, trước hết là thoát khỏi vai diễn Nạn nhân.
Everything you can imagine is real. — Pablo Picasso (Tạm dịch: Những gì Bạn có thể tưởng tượng đều là thật.)
Những gì Bạn nói với Bản thân đều sẽ thành Hiện thực.
Bạn nói mình là kẻ khốn khổ, bị hất hủi, bị vùi dập thì sự chú ý của Bạn sẽ đi tìm những Dẫn chứng ở Đời thực để củng cố thêm Suy nghĩ đó.
Bộ não ta như một Chương trình máy tính, và Suy nghĩ của Bạn chính là những Câu lệnh Code lập trình nên Chương trình này. Bạn nghĩ gì thì đời Bạn y như vậy, vì Thái độ, Hành vi và Hành động của Bạn đều nhất nhất nghe theo Chương trình đã cài đặt sẵn.
Bạn muốn sống cực nhọc, vất vả? Vâng, Chương trình sẽ chạy ra Kết quả đúng như Bạn muốn.
Ngược lại, Bạn muốn sống hạnh phúc, ý nghĩa? Cũng oke luôn, đổi lại Chương trình và Kết quả cũng thay đổi.
Do đó, Cuộc đời của Nạn nhân chỉ đơn thuần là do chính họ muốn thế. Càng nghĩ tiêu cực, những mã Code này càng được cài sâu trong Tiềm thức. Đến lúc muốn dở bỏ Chương trình cũng rất khó vì người Lập trình khi đang loay hoay đi tìm Bugs (Lỗi), lại không nhận ra cả Chương trình TỪ ĐẦU đã Sai.
Cách thoát khỏi Vai diễn Nạn nhân

1) Tự lèo lái Con thuyền của mình ra khơi
Take Back Control, hãy giành lấy quyền làm Chủ Cuộc đời mình.
Ông trời ban cho Con người một Đặc quyền, cao hơn tất cả những Sinh vật khác, đó là Tự do Ý chí.
You can’t choose how you are born, but you can choose what you become. — Alex Wang (Tạm dịch: Bạn không được chọn mình sinh ra như thế nào nhưng bạn được quyết định mình sẽ trở thành ai.)
Con thuyền này là của Bạn và Bạn là Thuyền trưởng, Thuyền có bình ổn ra khơi hay bị sóng quật ngã vỡ tan tành thì cũng Bạn là người gánh chịu.
Không ai có thể chịu Trách nhiệm thay bạn. Dù đó là Vợ / Chồng, Con cái hay Cha Mẹ Bạn.
Đừng đặt Đặc quyền của mình vào tay kẻ khác. Đừng nghiêng ngả, đừng chùn bước.
Đừng để việc của mình cho người khác ra quyết định thay, đừng để mình bị động.
Tập Tinh thần Ham trách nhiệm 100% cho mọi việc mình làm, kể cả việc nhỏ nhất, nhưng là việc của mình thì cũng phải là để mình là người ra quyết định cuối cùng.
2) Vận mệnh chỉ đơn giản là một Ý nghĩ
Hãy loại bỏ hoàn toàn Suy nghĩ, Ý nghĩ tiêu cực mang chiều hướng Nạn nhân ra khỏi đầu. Hãy quan sát kỹ những lời Độc thoại độc hại đang lởn vởn, nhận biết và nhìn rõ nó.
Đổ đầy Tâm trí bằng những Ý nghĩ tích cực, Kiến thức hữu ích, Lời khuyên chân thành và Niềm tin vào Bản thân và Tương lai mình hẳn mong mỏi.
Nghe có vẻ “đa cấp” nhưng rồi Bạn sẽ hiểu khi thực hành và cảm nhận chúng.
3) Vẫn sẽ có Khó khăn, nhưng thì có sao
Đừng mơ mộng rằng chỉ với Thái độ ham trách nhiệm & những Suy nghĩ tích cực đã được đề cập thì ngày mai cuộc đời Bạn tươi sáng, Sếp tăng lương, Bạn trở nên xinh đẹp, Người thân, Bạn bè, Người yêu đều cưng nựng Bạn, Cuộc đời bình an không gặp Sóng gió.
Thôi, ảo tưởng đó, dẹp nhen.
Ở đây có 2 Yếu tố:
Nội tâm
Ngoại cảnh
Để trở nên Hạnh phúc, Bạn cần tác động vào 1 trong 2 Yếu tố trên.
Một là thay đổi Thế giới bên ngoài theo Mục tiêu, Sở nguyện của Bạn.
Hai là làm chủ thế giới Nội tâm, khiến nó hoạt động dưới sự Chỉ huy của mình.
Mà Ngoại cảnh thì không thể nào để Bạn kiểm soát 100%.
Vậy suy ra, chỉ còn cách điều chỉnh Yếu tố bên trong.
Nội tâm một người có mạnh mẽ hay không quyết định rất nhiều đến Chất lượng cuộc sống của người đó.
Cuộc đời an nhàn ít sống gió thì dễ cho Bạn rồi. Nhưng với một Đời đầy gian nan chướng ngại mà Bạn vẫn giữ cho mình một Nội tâm bình yên thì đấy mới thực sự tài.
Ở đây không phải là Bạn bị tê liệt về Cảm xúc hay mặc kệ mọi thứ, mà là Ý thức cao độ về Tình cảm, Cảm xúc, Phản ứng của một Cá nhân trước Sự kiện bên ngoài. Từ đó điều chỉnh và trung hoà chúng, giữ cho mình cái đầu lạnh, không bị chi phối bởi Cảm xúc nhất thời, giữ được Sự thư giãn để tập trung Trí lực giải quyết Khó khăn.
Khó khăn thì có sao đâu, miễn là mình không phải Nạn nhân, mình vẫn nắm giữ toàn bộ Sức mạnh để thay đổi Tình thế. Và dầu cho có thất bại, không chế.t được.
Kết
Tâm lý Nạn nhân cực kỳ ghê gớm vì nó làm Con người ta trở nên yếu đuối và bạc nhược, phụ thuộc và phiền phức.
Người đóng vai Nạn nhân lâu năm còn biến thành Kẻ ác, chuyên làm điều xằng bậy và có những Lý lẽ hết sức thuyết phục để nguỵ biện.
Để không phải đóng cái vai Nạn nhân chết tiệt này, có một vài cách xoay chuyển:
Tự lèo lái Con thuyền của Chính mình. Tự ra quyết định và nắm giữ Vận mệnh của mình
Loại bỏ các Suy nghĩ tiêu cực mang tính Nạn nhân, thay thế bằng Suy nghĩ tích cực, Niềm tin vào Bản thân
Chấp nhận Khó khăn như một phần của Đời sống và xây dựng cho vững mạnh Thế giới Nội tâm
You alone are responsible for what you do, don’t do, or how you respond to what’s done to you. — Darren Hardy Chỉ có duy nhất Bạn là người chịu Trách nhiệm cho những việc Mình làm, không làm, hay cách Bạn phản ứng với những việc đã xảy ra với Bạn.